"... Không nhìn lại, em luôn cho rằng tự do là thoát khỏi nỗi đau kia Khi quay lại, ôm lấy sai lầm đã qua em mới hiểu rằng Giống như cánh diều cần có bầu trời Và cũng cần cả bàn tay giữ chặt sợi dây ..."
Giải thích chút về tên bài hát này. Tên gốc là 逆鳞, Hán Việt nghĩa là "Nghịch lân". "Lân" nghĩa là cái vảy, "Nghịch lân" nghĩa là chạm vào vảy con rồng. Mỗi con rồng đều có điểm yếu là cái vảy ở trước yết hầu, kẻ nào dù vô tình hay cố tình chạm vào nó cũng sẽ bị rồng giết chết. Bài hát này muốn nói rằng, khi lòng tự tôn tự trọng bị xâm phạm, chúng ta phải mạnh dạn kháng cự, đứng lên chống lại mà không hề sợ hãi. Để tên là "Nghịch lân", chắc chắn nhiều người sẽ ko hiểu, nên mình lấy tên là "Kháng cự" cho nó thuần Việt một chút, dù không đầy đủ ý nghĩa, nhưng cũng khá hợp lý với bài hát này.
----------
"... Tôi nói về tự tôn, xem như có đôi chút buồn cười Nhưng ít nhất nó bảo vệ Tôi và giúp cho Tôi không ngã xuống Cuộc sống nếu như chỉ là một tiếng ồn không cam trong im lặng Vậy thì gầm thét đi Để cho bất cứ ai cũng nghe thấy được ..."
"... Trên đường phố, chỉ mình Anh cô đơn giữa biển người Tưởng tượng tới kẻ may mắn được ở cạnh bên Em Nhưng chỉ là hiểu lầm Bởi Em cũng đang đợi điện thoại mình vang lên ..."
Người em Dantou Tống Kiện Chương (Nan Quan Mama) đã viết lời cho một kiệt tác trữ tình của đàn anh Châu Kiệt Luân. Một mùa thu đầy ký ức, hoài niệm trải đầy như lá phong, cơn gió Bắc thổi qua gợi nhớ bóng hình người xưa, hóa thành một áng thơ lặng lẽ lay động lòng người.
Mở đầu bằng tiếng đàn piano giống như khúc tình ca "Sự hài hước đen" và "Mắc cạn" của những album trước, sự kết hợp, thay đổi hài hòa trong tiếng đàn đã khiến người nghe cảm nhận được một mùa thu đậm đà ý vị, rung động đến tâm can. Một khúc ca ảm đạm, khúc dạo đầu đi vào tiềm thức con người, toàn bộ bài hát là tiết tấu đều đều của một bản ballad đơn giản với giai điệu đẹp và tình cảm chân thành, mang đến cho người nghe một cảm giác không rập khuôn sáo rỗng.
----------
"... Trái tim bị tổn thương sâu sắc Có thể nào yêu Anh nữa hay không Anh gắng sức mình gượng dậy đôi tay không còn hơi ấm Dịu dàng hôm nao Đã bị thời gian khóa chặt mất rồi Chỉ còn nỗi đau đớn chẳng cách nào tan đi ..."
----------
Screenshot
Vietsub
Kiệt Luân cùng người bạn Lưu Canh Hoành và bạn gái của anh ta bước vào một quán ăn. Người phục vụ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy 3 người, lẩm bẩm định nói gì đó, nhưng Kiệt Luân lắc nhẹ đầu, ý bảo đừng hỏi. Kiệt Luân dần thấy Canh Hoành và người bạn gái tình cảm ngày càng đậm sâu, anh lại chôn chặt cảm xúc mình dưới đáy lòng, không muốn làm phiền cô gái thêm. Một hôm, 3 người cùng đi ăn cơm, Kiệt Luân biết được 2 người chuẩn bị kết hôn, trong lòng đau xót, anh lấy cớ về sớm, để quên điện thoại trên bàn ăn. Cô gái mang điện thoại đến nhà Kiệt Luân để trả lại. Chuyện trò một hồi, nhân lúc Kiệt Luân đi làm gì đó, cô gái cũng xem qua căn nhà, cô vô tình bước tới phòng ngủ của Kiệt Luân, và nhìn thấy những bức ảnh của mình cùng Kiệt Luân dán đầy trên tường. Lúc này, Kiệt Luân đứng sau lưng cô và hỏi: "Em, đã nhớ lại hết chưa ?"
2 MV có liên quan đến nhau, phần tiếp theo là "Thiên đường cầu vồng" của Lưu Canh Hoành.
"... Dù gì Tôi vẫn là Tôi Chẳng ai có thể thay đổi được Tôi Mặc dù Tôi biết có rất nhiều cung thủ Muốn bắn hạ người đang tiến lên phía trước là Tôi Khi Tôi bước lên đỉnh vinh quang Thì chẳng ai có thể làm tổn thương Tôi ..."